Cho bạn trai cũ nắc lút cán vì ngày mai đi lấy chồng

chắc là cũng chẳng kém em đâu hì hì hì.! Nghe thấy vậy chị Sương rất vô tư nói:
-Ô thế thì lấy nước đâu mà đút vào cơ chứ! Biết chị mày giỏi thế nào không? nhưng mà chị cũng khác gì mày đâu mà mới, người ta lại nghĩ mình thế này thế nọ! Không nói gì nữa hai chị em phóng đi ăn sáng, mặc dù có cái bánh mì vào mồm nhưng chẳng thấm tháp gì với cái bụng của tôi. Không vào trong sân đỗ luôn đứng ở đây thì ai mà vào nhà được. Hai chị em vừa nói chuyện vừa lái xe cuối cùng cũng qua cái cầu xuyên biển để đến bên kia đảo. Trả lời với một điệu bộ khinh thường rồi chị Sương đi vào. Nhìn cái mặt kìa.. Bật mấy cái bài nhạc Hoa thật xưa hồi thập niên tám mươi rồi tôi thả lỏng người ra mà vần vô lăng. Chị thấy some bao giờ chưa? Bĩu môi nói chị Sương bảo:
-Không mời thật đấy à! -Đúng đúng hì hì.. này .mày nhớ mày nhìn chị lúc như thế nào không? Nhìn cái mặt kìa.. Chị thấy some bao giờ chưa? hôm nay không đến trường thì đi chơi rồi đi xem phim với chị đê! Tôi gật đầu chắc nịch:
-Dĩ nhiên là không mời rồi, mời làm gì cơ chứ, lúc nào có tình cảm gọi là xác định với mời chứ tình một đêm, đè ra đút vào một cái mà mời thì có mà người ta lại tưởng bở quá đấy bà chị ơi!